Xin chào quý đối tác !
Có một dòng chảy âm thầm,
Trôi trong huyết quản, nằm trong giấc mơ.
Không phải học để làm thơ,
Mà là sự sống – muốn vỡ ra thành lời.
Có những ý tưởng từ trời,
Bay qua ánh mắt – chẳng nơi nào cầu.
Người tưởng đó chỉ là sầu,
Nhưng ai hay biết: đó màu sáng sinh.
Sáng tạo – chẳng ở trong hình,
Không cần khuôn thước – chẳng sinh từ quyền.
Nó đến khi tim rất hiền,
Và tay ta chạm được miền không tên.
Thức dậy đi, hỡi người quen –
Kẻ đang vẽ mộng trong đêm không đèn.
Thế gian này thiếu người bền,
Đi gieo ánh sáng – giữa miền mông lung...