Xin chào quý đối tác !
THƯ GỬI NGƯỜI ẨN SĨ
Kính gửi Người Ẩn Sĩ – ai đó đang lặng lẽ thắp sáng một phần thế giới, nhưng chưa từng nhận một ánh đèn soi chiếu.
Tôi viết lá thư này không phải để mời anh/chị bước ra giữa ánh sáng ồn ào.
Tôi viết – để thì thầm một tín hiệu, rằng: chúng ta đang cần nhau.
Tôi biết, anh/chị đã chọn sống ẩn mình giữa núi rừng, bên bờ suối, trong một góc quê – nơi thời gian trôi chậm, nơi từng cây, từng lá đều là bạn tri kỷ.
Tôi biết, trong thinh lặng đó, có những ý tưởng – phương thuốc – tri kiến – nội lực đã âm thầm nở hoa.
Tôi cũng biết, anh/chị từng nhìn thấy thế gian đảo điên, từng muốn dấn thân, rồi từng thoái lui. Không vì yếu đuối. Mà vì tỉnh thức.
Hôm nay, tôi không xin anh/chị xuất hiện.
Tôi chỉ mời anh/chị cùng tôi – cùng một nhóm người hữu duyên – mở ra một không gian mới: nơi những người ẩn sĩ gặp nhau, không phải để thành danh, mà để cùng giữ gìn linh khí nhân gian.
Chúng tôi đang dựng lại một mô hình sống:
Nơi võ học, y học, nông học, tâm linh học cùng hòa quyện trong một vòng tròn phụng sự.
Nơi mỗi người được là chính mình – làm nghề của mình – sống đạo của mình – và lặng thầm trao truyền.
Không có sân khấu. Không có bảng tên. Không có kêu gọi đầu tư.
Chỉ có một cuộc sống đúng Đạo – đúng mình – đúng người.
Nếu anh/chị cảm thấy bức thư này đúng tần số, xin hãy hồi đáp bằng cách đơn giản nhất:
Một dòng chữ.
Một cuộc gặp không danh tính.
Một cử chỉ đủ để tôi hiểu: “Tôi sẵn sàng hiện diện – không phải để bước ra, mà để bước vào một hành trình sâu hơn.”
Tôi là người không có gì ngoài một trái tim đầy hoài bão, một bàn tay làm việc thật, và một niềm tin không lay chuyển rằng:
Khi những người ẩn sĩ gặp nhau – một nền văn minh mới có thể được khởi sinh.
Kính mời.
Người viết thư
(Một người đang đi tìm lại linh khí của đất nước bằng sự hiện diện âm thầm của những con người như anh/chị)